Từ ngày con trai m/ất, bố chồng quyết xin nghỉ hưu sớm để về sống cùng con dâu

0
3

Cả làng ai cũng biết vợ chồng Hưng và My là cặp đôi đẹp nhất vùng – Hưng làm kỹ sư điện gió, My làm giáo viên dạy văn cấp 2. Hai người sống hạnh phúc trong căn nhà mái ngói đỏ giữa vườn cam rợp bóng. Nhưng một cơn bão biển đã cướp đi Hưng trong chuyến công tác trên đảo Phú Quý – để lại My mới 29 tuổi, chưa có con, trắng tay, lặng lẽ.

Tang lễ vừa xong, bố của Hưng – ông Tòng – đột ngột xin nghỉ hưu sớm, rời phố thị về ở chung với con dâu. Ông bảo:

– “Con dâu tui yếu bóng vía, mới mất chồng, không thể để nó sống một mình. Ở gần cho tiện chăm sóc.”

Ban đầu, ai cũng khen ông sống tình nghĩa, thương dâu như con. Ngày nào cũng thấy ông quét sân, nấu cháo, đưa đón My đi dạy. Có hôm còn giặt đồ cho cô, sửa lại ống nước bị rò, đêm đêm bật đèn ngủ ngoài hành lang để “canh nhà”.

Nhưng rồi, bắt đầu có lời xì xào.

Bà Tư bán rau đầu xóm thì thào:

– “Hôm trước tui đi ngang, thấy cổ ngồi ngoài hiên mà ông bưng ly nước lên tận nơi… chà, thấy nó… lạ lạ.”

Còn thằng Hỷ, xe ôm, thì kể:

– “Tui thấy tối nào cũng có ánh đèn mờ trong phòng khách, ông với cô My ngồi nói gì sát sát bên nhau… không giống cha con cho lắm.”

Người bênh thì bảo:

– “Ông già sống tình cảm mà! Tội nghiệp, vợ mất sớm, giờ con cũng đi, coi con dâu như con ruột thôi!”

Người nghi ngờ thì rỉ tai nhau:

– “Trời ơi, chớ để có ngày có chuyện rồi mới vỡ lở à nghen…”

Cho đến một đêm giữa tháng 7, trời oi bức. Tầm gần 2 giờ sáng, cả xóm giật mình bởi tiếng hét xé toạc màn đêm vang lên từ nhà My:

– “ĐỪNG MÀ! ĐỪNG ĐỤNG VÀO TÔI!!!”

Tiếng đồ vật rơi loảng xoảng, rồi im bặt.

Chỉ 10 phút sau, cả xóm mang đèn pin, người cầm rựa, người cầm đèn, ùa đến cổng nhà. Cửa khóa, không ai trả lời.

Một lúc sau, My mở cửa – người run lẩy bẩy, tóc rối, tay trầy xước, mắt đỏ hoe. Ông Tòng thì ngồi gục đầu trên ghế, hai tay ôm mặt không nói gì.

Không ai nói một lời.

Sáng hôm sau, My dọn dẹp đồ đạc rời khỏi nhà. Không ai dám hỏi.

Mấy ngày sau, thư mời của công an được gửi đến từng người làm chứng – họp dân để lấy lời khai.

Người ta đồn:

– “Ổng… làm gì con dâu à?”
– “Không, nghe nói My hét lên là do… sợ mộng du, chứ không phải do ổng…”
– “Ủa, vậy rồi sao tự dưng bỏ đi?”

Nhưng rồi, một clip từ camera an ninh của nhà kế bên bị rò rỉ. Trong đó, khoảng 1h58 phút sáng, ông Tòng mở cửa phòng con dâu – không mặc áo – bước vào rồi khép cửa. 30 giây sau là tiếng hét vang lên.

Clip chỉ dài 1 phút, nhưng dư luận nổ tung.

Người bênh thì bảo:

– “Ổng mộng du, ổng già rồi, lẫn rồi…”
Người phản đối thì phẫn nộ:

– “Cái đó mà còn bênh được à? May mà My hét lên kịp!”

Cơ quan chức năng kết luận không đủ bằng chứng truy tố – nhưng danh dự, uy tín, nhân phẩm… không ai gột rửa lại được. Ông Tòng lặng lẽ rời xóm, không để lại một lời.

Căn nhà từ đó bỏ hoang. Cỏ mọc đầy lối đi. Mỗi lần ai ngang qua, đều thở dài:

– “Chuyện cha chồng – con dâu… thiệt biết đâu mà lần. Đúng hay sai… chỉ có người trong phòng mới rõ.”

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here