Trong căn penthouse lộng lẫy giữa lòng Sài Gòn, Hoàng Minh, một tỷ phú 35 tuổi, ngồi bên cửa sổ, ánh mắt buồn bã nhìn xuống dòng xe cộ tấp nập. Anh có tất cả: tiền bạc, danh vọng, và Lan Anh – người bạn gái đã bên anh suốt 8 năm, từ những ngày khởi nghiệp tay trắng. Nhưng Minh đang che giấu một bí mật: căn bệnh hiểm nghèo chỉ cho anh chưa đầy một năm để sống.
Minh không sợ cái chết. Điều anh sợ là nhìn Lan Anh, người con gái đã cùng anh vượt qua bao cay đắng, phải đau khổ vì mất anh. Anh quyết định làm một việc tàn nhẫn: khiến cô rời xa anh, để cô có thể bắt đầu lại mà không bị giam cầm bởi nỗi đau.
Minh tìm đến Linh, một cô gái ăn chơi nổi tiếng trong giới thượng lưu Sài Gòn. Linh xinh đẹp, sành điệu, luôn xuất hiện với những bộ váy hàng hiệu, mái tóc uốn lọn óng ả, và phong thái nữ tính quyến rũ. Cô là tâm điểm của mọi bữa tiệc, với nụ cười rạng rỡ và ánh mắt cuốn hút. Linh đồng ý làm “người yêu giả” của Minh với giá 500 triệu đồng, kèm điều kiện anh giúp cô mở một cửa hàng thời trang boutique để theo đuổi đam mê. Minh gật đầu.
Kế hoạch bắt đầu. Minh cố tình để Lan Anh bắt gặp anh và Linh trong những khoảnh khắc thân mật: dùng bữa tại nhà hàng sang trọng, nắm tay nhau trong trung tâm thương mại, thậm chí để Linh xuất hiện trong căn hộ của anh với một ly champagne trên tay. Mỗi lần thấy Lan Anh đau đớn, trái tim Minh như bị xé toạc, nhưng anh tự nhủ: “Cô ấy phải hận mình, phải rời đi.”
Cả thế giới quay lưng với Minh. Bạn bè xa lánh, nhân viên xì xào, mạng xã hội gọi anh là “kẻ tệ bạc”. Lan Anh, dù tổn thương, vẫn cố níu kéo. Cô đến gặp Minh, nước mắt lăn dài: “Anh thay đổi vì tiền bạc, hay vì em không còn xứng với anh?” Minh cắn răng, lạnh lùng đáp: “Em không thuộc về thế giới của anh nữa.”
Linh, ban đầu chỉ xem đây là một giao dịch, dần nhận ra Minh không phải kẻ hời hợt như cô nghĩ. Một lần, cô vô tình thấy Minh ho ra máu trong phòng tắm. Anh cầu xin cô đừng nói với ai. Linh âm thầm tìm hiểu và phát hiện sự thật về bệnh tình của Minh. Dưới vẻ ngoài sành điệu, Linh có một trái tim nhạy cảm. Cô sững sờ, bắt đầu nhìn Minh bằng ánh mắt khác.
Linh không thể tiếp tục diễn kịch. Một buổi tối, cô quyết định tìm Lan Anh. Cô xuất hiện trước cửa căn hộ của Lan Anh, diện một chiếc váy trắng thanh lịch, không còn vẻ kiêu kỳ thường ngày. Khi Lan Anh mở cửa, Linh nói thẳng: “Tôi không phải người yêu của Minh. Anh ấy thuê tôi để khiến cô rời đi. Anh ấy bị bệnh nặng, chỉ còn vài tháng nữa. Anh ấy làm tất cả vì không muốn cô đau khổ.”
Lan Anh sụp đổ. Cô không giận Linh, cũng không trách Minh. Cô chỉ lặng lẽ khóc, trái tim quặn thắt khi nghĩ về những ngày Minh cố tình đẩy cô ra xa. Cô chạy đến bệnh viện, nơi Minh đang nằm điều trị. Nhìn anh gầy yếu trên giường bệnh, Lan Anh ôm chầm lấy anh, nước mắt tuôn rơi: “Sao anh không nói với em? Anh nghĩ em sẽ để anh một mình sao?” Minh, lần đầu tiên sau nhiều tháng, bật khóc. Anh thì thầm: “Anh chỉ muốn em được hạnh phúc.”
Linh, sau khi nói sự thật, lặng lẽ rời đi. Cô dùng số tiền Minh đưa để mở cửa hàng boutique, bắt đầu một cuộc sống mới, nơi cô thiết kế những bộ sưu tập thời trang đầy cảm hứng. Trước khi rời Sài Gòn, cô viết một lá thư gửi Minh: “Cảm ơn anh vì đã cho tôi thấy tình yêu thật sự là gì. Hãy sống tốt những ngày còn lại, tỷ phú.”
Minh, dù bệnh tật, tìm thấy ý nghĩa mới trong những tháng ngày cuối cùng. Anh và Lan Anh tổ chức một đám cưới nhỏ trong khu vườn ngập hoa, chỉ có hai người và Linh – người được họ mời như một người bạn đặc biệt. Họ trao nhau lời thề, không hứa mãi mãi, mà chỉ hứa yêu nhau trọn vẹn từng khoảnh khắc.
Minh ra đi vào một buổi sáng yên bình, trong vòng tay Lan Anh. Trước khi nhắm mắt, anh mỉm cười: “Cảm ơn em, vì đã không bỏ anh.” Lan Anh nắm chặt tay anh, biết rằng tình yêu của họ đã vượt qua cả cái chết.
Linh, từ cửa hàng boutique của mình, nghe tin về Minh. Cô lặng lẽ đặt một bông hoa nhỏ lên bàn làm việc, như một cách để nhớ về người đàn ông đã thay đổi cách cô nhìn cuộc sống. Lan Anh, sau này, trở thành một nhà từ thiện, dùng di sản của Minh để giúp những người bệnh hiểm nghèo. Cô luôn giữ bên mình chiếc nhẫn cặp từ những ngày khó khăn, như một lời nhắc nhở rằng tình yêu đích thực sẽ luôn tìm được đường.