Con trai t:;uổi đôi mươi vừa mới tốt nghiệp xong cấp 3 được vài năm,

0
93

Con trai tôi, Phúc, mới đôi mươi, vừa tốt nghiệp cấp 3 vài năm nay, chưa hề có một tấm bằng nào. Học hành thì dở tệ, thi cử mãi mà chẳng thể vào được trường nào. Cả nhà tưởng chừng chỉ có mỗi con đường lao động cực nhọc hoặc đi học nghề để làm một công việc bình thường. Nhưng bất ngờ, mỗi tháng, cậu ấy lại gửi về cho gia đình 40 triệu đồng. Thật kỳ lạ.

Tôi không hiểu cậu ấy làm gì, ở đâu mà lại kiếm ra tiền nhiều như vậy. Chỉ biết, cậu ấy vẫn đều đặn gửi về, không thiếu một tháng nào. Con trai tôi không bao giờ chia sẻ về công việc của mình, chỉ bảo “công việc ổn, mẹ cứ yên tâm”.

Rồi một ngày, Phúc dẫn bạn gái về quê. Tôi còn nhớ như in hôm đó, cả nhà ngồi quây quần, chờ đợi xem cô gái xinh xắn đó là ai. Nhưng khi cô bé bước vào, tất cả chúng tôi đều há hốc miệng. Không phải vì cô bé không xinh, mà vì câu nói đầu tiên của cô ấy:

– Chào bác, con là bạn gái của Phúc… Con… con mang tiền đây ạ!

Cả nhà tôi đều ngơ ngác nhìn nhau. Cô bé không chỉ xinh đẹp mà còn rất tự tin, tay cầm một chiếc phong bì dày cộm, không hiểu sao lại mang đến một cách nghiêm túc như vậy. Bà tôi là người đầu tiên lên tiếng:

– Chúng mày làm cái gì mà còn gửi tiền về? Đến mức nào rồi mà con gái đã phải cầm tiền về nhà vậy?

Lúc này, Phúc chỉ cười, còn cô gái thì nở một nụ cười nhẹ nhàng.

Cả gia đình im phăng phắc, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì cô gái mới lên tiếng, nhẹ nhàng:

– Thực ra, con là người quản lý của Phúc. Anh ấy là nhân viên mũi nhọn của công ty con, chuyên đầu tư và phân tích thị trường. Anh ấy có một số lượng lớn cổ phiếu và chứng khoán mà không ai biết. Và mỗi tháng, số tiền gửi về quê chính là lợi nhuận từ các khoản đầu tư của anh ấy.

Cả gia đình tôi như sững sờ. Phúc, cậu con trai mà tôi từng lo lắng, chỉ vì học hành kém mà không biết tương lai sẽ đi đâu, lại đang nắm giữ một khối tài sản lớn.

Tôi ngạc nhiên, còn bà tôi thì mắt sáng lên, lập tức đứng lên và nói một câu đầy quyết đoán:

– Ối dồi ôi! Nếu thế thì cưới ngay đi chứ sao! Con gái có phúc rồi, mà cậu trai cũng giỏi, làm ăn được thì cho cưới luôn!

Cả gia đình tôi xúm vào, không kịp nghĩ ngợi gì nữa. Một khoảnh khắc, mọi người quên mất chuyện gì đã xảy ra trước đó, chỉ mong có một kết thúc tốt đẹp. Hóa ra, Phúc không hề là một cậu con trai bình thường. Cậu ấy chẳng những giỏi kiếm tiền mà còn biết cách quản lý tài chính như những người trưởng thành thực thụ.

Phúc nhìn tôi, rồi cười nhẹ, nói:

– Mẹ, con đã nói với mẹ rồi mà, là con không thiếu thốn gì cả. Chỉ cần có gia đình, bạn bè và người yêu là đủ.

Nhưng rồi, chỉ vài ngày sau, một cú sốc đến không thể tin được.

Một người đàn ông trung niên đến tận nhà tôi, tay cầm giấy tờ và báo rằng Phúc đang bị điều tra vì liên quan đến một vụ lừa đảo tài chính lớn. Tôi hoàn toàn choáng váng khi biết rằng Phúc chẳng hề làm việc cho công ty chứng khoán nào cả. Thực tế, cậu ấy chỉ là một “người mồi” trong một mạng lưới lừa đảo, chuyên dụ dỗ những người nhẹ dạ đầu tư vào các khoản tài chính không có thật. Tất cả số tiền mà Phúc gửi về cho gia đình tôi thực chất là tiền lừa đảo từ những người khác.

Khi tôi chạy đến tìm Phúc, cậu ấy đã biến mất. Cô bạn gái xinh đẹp kia cũng không thấy đâu. Không một dấu vết.

Mọi thứ sụp đổ như một căn nhà bằng thẻ bài. Tôi không thể tin vào mắt mình, khi biết rằng con trai tôi, người mà tôi luôn tưởng chừng là một người tốt, lại là kẻ lừa đảo. Tiền bạc mà cậu ấy gửi về không phải là sự may mắn hay tài năng, mà là nỗi đau và sự lừa gạt của hàng trăm người khác.

Cuối cùng, cả gia đình tôi đứng giữa một đống nợ nần và sự tan vỡ của niềm tin. Và tôi tự hỏi, liệu Phúc có thực sự là con trai của tôi không, hay chỉ là một cái bóng của những giấc mơ hão huyền mà tôi đã nuôi dưỡng bấy lâu nay?

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here