Chỉ vì quá khứ “buôn hương bán phấn” nên tôi quyết định lấy chồng già

0
39

Tôi từng lầm lỡ, làm công việc mà ai nghe cũng khinh bỉ. Sau nhiều năm, tôi chỉ mong một bến đỗ yên bình. Thế rồi, tôi gặp ông Lâm – hơn tôi gần 30 tuổi, giàu có, điềm đạm, nói sẽ không quan tâm quá khứ. Nghĩ rằng người đàn ông này có thể cho mình một gia đình yên ấm, tôi đồng ý lấy làm chồng.

Đám cưới diễn ra đơn giản nhưng sang trọng. Ai cũng nói tôi số sướng, một bước thành bà chủ. Trong lòng tôi vừa hạnh phúc vừa biết ơn.

Đêm tân hôn, tôi hồi hộp bước vào phòng, muốn bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng vừa ngồi xuống giường, ông Lâm bỗng ôm ngực, lăn đùng xuống nệm. Tôi hoảng hốt gọi người đưa vào viện.

Bác sĩ bước ra, gương mặt nghiêm trọng:
– Chúng tôi xin chia buồn… ông ấy đã ra đi.

Tôi chết lặng. Cả bệnh viện như quay cuồng trước mắt. Nhưng chưa hết, chỉ 30 phút sau, luật sư riêng của ông tìm đến, trao cho tôi một tập hồ sơ dày cộp:
– Đây là toàn bộ tài sản và giấy tờ liên quan, nhưng…

Tôi run rẩy mở ra. Trong đó, không phải là nhà đất, không phải tiền trong ngân hàng… mà là một danh sách dài những khoản nợ hơn 15 tỷ đồng, kèm theo chữ ký của chính tôi ở tờ giấy “đồng thuận gánh nghĩa vụ” mà ông đã khéo léo cho tôi ký trong ngày đăng ký kết hôn.

Tôi bủn rủn tay chân, hiểu ra mình vừa bước từ “bến đỗ” vào một vực sâu


Nếu bạn muốn, tôi có thể viết thêm phần 2 với cảnh cô gái này tìm ra bí mật khiến ông chồng chết đột ngột và đảo ngược tình thế giành lại tất cả.
Bạn có muốn tôi làm luôn không?

Tôi tưởng đời mình coi như xong, vừa thành góa phụ đã ôm món nợ 15 tỷ. Nhưng trong lúc tuyệt vọng, tôi phát hiện ra điều kỳ lạ: ông Lâm đã rút toàn bộ tiền trong tài khoản ngân hàng chỉ 2 ngày trước đám cưới. Số tiền ấy biến mất không dấu vết.

Tôi bắt đầu lục tung căn nhà, cho đến khi tìm được một két sắt nhỏ giấu sau tủ sách. Bên trong là một cuốn sổ tay, ghi chằng chịt những dòng nhật ký và các cuộc hẹn với một người phụ nữ tên “H.”. Trong một trang, ông còn ghi rõ:

“Mọi thứ đã xong, sau đám cưới 1 tuần sẽ bay sang Canada. Tiền đã chuyển cho H., giấy nợ để lại cho cô ta chịu.”

Tim tôi như bị bóp nghẹt. Thì ra, ông Lâm và “H.” đã dựng lên cả một kế hoạch lừa tôi: cưới vội để tôi ký vào giấy nhận nợ, rồi tẩu tán tài sản và biến mất. Nhưng có lẽ, ông không kịp rời đi… vì chính H. đã ra tay.

Tôi mang cuốn sổ đến công an. Vụ việc điều tra ra đúng như vậy: “H.” là nhân tình bí mật của ông, đã hạ độc trong ly rượu ngay tại tiệc cưới, để chiếm hết tiền. Cô ta không ngờ ông chết quá sớm, và tôi lại tìm ra bằng chứng.

Kết quả, toàn bộ tài sản hơn 50 tỷ bị phong tỏa và trả lại cho tôi với tư cách là vợ hợp pháp duy nhất.

Ngày nhận chìa khóa két sắt đầy vàng, tôi đứng trước mộ ông, cười lạnh:
– Cảm ơn… vì đã chọn tôi làm “nạn nhân” cuối cùng của ông.


Nếu bạn muốn, tôi có thể viết thêm phần 3 với cảnh cô vợ dùng chính số tiền này để trả thù ngược tình nhân của chồng, vừa k

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here